Ảnh: Ở nhà nấu ăn, đợi chồng về
Giận vì chồng về muộn bao nhiêu thì thương chồng vất vả bấy nhiêu.
Lần đầu tiên cảm giác bị tủi thân sau khi cưới, chiều đi chợ thật sớm để nấu cơm, 6h đã nấu xong những món mà chồng thích rồi. Bỗng điện thoại báo có 1 SMS tới. Hí hửng đọc tin nhắn, "vợ ơi, nhiều việc quá, có lẽ tối nay chồng phải làm muộn lắm, chắc 10h tối mới về, nếu muộn quá anh sẽ ngủ lại đây luôn", thế là ôi thôi, cái mặt ỉu xìu lại không thèm trả lời tin nhắn của chồng nữa, mặc kệ chồng đi mà độc thoại một mình, buồn không tả nổi cơ. Huhu. Bao nhiêu công lao, tâm huyết đổ dồn vào những món ăn, chỉ mong sao chồng về là có thể ăn luôn. Giận vì chồng về muộn bao nhiêu thì thương chồng vất vả bấy nhiêu.
Lủi thủi 1 mình, lại ngồi ôn lại kỷ niệm xưa, mà từ khi yêu chồng thì 10 ngày, 9 ngày phải đợi chờ ấy chứ, thế mà có khi chồng đợi vợ có tý đã cáu lên rồi, đồ đáng ghét. Lúc nào vợ cũng phải đợi, cả cuộc đời này gắn liền với chữ đợi mất thôi!
Khi còn yêu
Tối nào hai đứa cũng dành thời gian nhắn tin cho nhau đến tận khuya. Bạn tôi lại thắc mắc, hai người thích nói chuyện với nhau thế sao không gọi điện hoặc đi dạo cùng nhau để tha hồ tỉ tê việc gì phải nhắn tin vừa nói được ít vừa mất thời gian. Tôi cười bảo, có những điều mà lời nói không thể diễn tả hết được nên phải viết ra bằng chữ. Và tôi thích cái cảm giác chờ đợi những tin nhắn từ người mình yêu, thích đọc tin nhắn để tôi có thể tưởng tượng ra người ấy đang làm gì, nghĩ gì. Phải trải qua những cảm giác như thế thì mới biết hai người yêu nhau đến cỡ nào.
Nhiều lúc cũng muốn gọi điện thoại nghe giọng nhau lắm chứ, nhưng vì có bạn ở bên nên cần có ý thức 1 chút. Hì. Do 2 đứa ở cách nhau gần 10km, nên đi dạo được với nhau không nhiều, trừ những hôm hẹn hò, đi chơi, còn lại là ai ở nhà nấy. Nhớ nhau nên chỉ có nhắn tin cho nhau, sẽ cảm giác như luôn luôn ở bên, nói chuyện với nhau mọi lúc ấy
Rồi chúng tôi lập gia đình
Mỗi ngày tan làm, tôi về nhà nấu cơm, ngồi đợi chồng về. Nhiều lúc chồng tôi bận việc công ty tới tận khuya mới mò mẫm về tới nhà nhưng tôi không đi ngủ trước mà cứ thế ngồi đợi. Lần này, bạn tôi lại thắc mắc sao tôi không đi ngủ trước mà phải đợi anh ấy để tự làm khổ mình như vậy? Tôi vẫn cười bảo, tôi thích cái cảm giác chờ đợi chồng về nhà mỗi tối, chờ đợi cái giây phút được cởi chiếc áo khoác cho chồng và hỏi câu “Hôm nay anh đi làm có mệt không?” rồi cả hai cùng nhau huyên thuyên trò chuyện sau cả một ngày dài không gặp mặt. Dẫu biết rằng có những lúc thất vọng vì cứ đợi nhưng chẳng thấy bóng dáng chồng nhưng như thế mới thấy được niềm hạnh phúc khi ngày hôm sau được gặp lại...
Ảnh: Nấu món chồng thích
Chồng đi làm tận đêm khuya mới được về, ngồi nhà đợi chồng về ăn cơm, có lúc mình thấy chán nản lắm rồi, nhưng chả hiểu sao cứ thấy chồng về cái là bao nhiêu tủi hờn, giận dỗi tan biến hết, vợ lại cười toe toét ngay mới được cơ chứ, sao mà chồng đểu thế nhờ???
Những lúc đợi chồng như thế này, lại làm vợ buồn và toàn nghĩ về những chuyện không hay xảy ra giữa chúng ta trong quá khứ, rồi giận chồng càng nhiều hơn, lúc nào cũng trực khóc được, sao mà vợ lại có thể yêu chồng như thế cơ chứ, chồng đáng ghét. Rồi đến khi quá muộn rồi mà vẫn chưa thấy chồng về lại càng khóc to hơn vì lo quá, không biết chồng thế nào rồi, gọi điện thoại mãi chẳng thấy nghe, làm vợ sợ chết đi được, giận dỗi bay đi đâu hết rồi, lúc này chỉ càng thương chồng nhiều hơn thôi huhu
Ảnh: Chồng về, mọi lo âu, buồn phiền tan vỡ hết
Không biết rồi sau này có con thì sẽ thế nào nhỉ? Hình như trước vợ đã từng hỏi chồng rồi, chồng hớn hở bảo: có con rồi thì vợ làm sao mà buồn được nữa, hic hic. Chồng đểu, sau này mà bắt vợ đợi nhiều thế nữa thì vợ oánh chồng chết ấy, nhất là khi có baby rồi
Nguồn: Phạm Duy Khánh
Bình luận[ 0 ]
Post a Comment