Khoảng cách tình yêu

11:44 AM |
Khoảng cách giữa hai trái tim

Khoảng cách + niềm tin = tình yêu vĩnh cửu
Thực ra tình yêu không xa, cái xa là khoảng cách giữa hai trái tim.
Xem thêm…

Niềm tin đặt nhầm chỗ, nhầm người

11:07 AM |
Ảnh: Niềm tin đặt nhầm chỗ

Có đôi khi ta đặt niềm tin không đúng chỗ, không đúng người và cả không đúng lúc
Xem thêm…

Đợi chồng đi làm về

9:01 AM |
Ảnh: Ở nhà nấu ăn, đợi chồng về

Giận vì chồng về muộn bao nhiêu thì thương chồng vất vả bấy nhiêu.
Xem thêm…

Viết cho cô nàng sinh tháng 6

8:42 AM |
Ảnh: Chào tháng 6

Tháng 6, trên con đường rộng thênh thang của cuộc sống, vẫn chỉ là những hối hả, bon chen và xô bồ, đâu đó vẫn là những ngã rẽ, là đường tắt, nhưng em vẫn rảo bước qua, em sợ khi bước vào, sợ lại lạc đường, lạc lối đi về.
Xem thêm…

Hạnh phúc khi em có anh

3:16 PM |
Từ khi gặp và yêu anh, em biết, anh chính là bến đỗ của cuộc đời em, có lẽ em không thể lấy ai khác ngoài anh, ông trời đã sắp đặt anh dành riêng cho em rồi.. Chúng mình sẽ là một gia đình hạnh phúc, là một mái ấm như bao gia đình khác, rồi chúng mình sẽ sinh nhiều con, sẽ có đứa trẻ nhỏ gọi chúng ta là cha, là mẹ anh nhé!
Xem thêm…

Có lẽ nào ... giả dối

7:02 PM |

Bất giác thấy mình thật yếu đuối ... không dám đối diện với chính bản thân mình !Cuộc sống trở nên vô vị lúc nào không biết ? Nhàm chán và không có lẽ sống ... trở nên bất cần đời !
Xem thêm…

Có phải tôi thật ngốc

6:53 PM |


Đôi khi yêu một người là phải để người ấy đi yêu một người khác...

23h đêm, ca khúc " Tình thôi xót xa" của Bảo Chấn vang lên từ chiếc điện thoại.

Ngái ngủ, liếc màn hình. Là em! Tôi nhấc máy, lo lắng...

- Anh oi, em buồn quá

Giọng em khản đặc, chắc đã khóc nhiều lắm. Em cứ nói trong tiếc nấc, tôi nghe tiếng được tiếng mất.

- Cứ bình tĩnh đi em. Bình tĩnh nào.

Tôi trấn an em mà giọng rung rung.

- Anh có thể chỉ em làm cách nào để giữ được anh ấy không?

Đứt lòng!

Pip pip pip....

Điện thoại hết pin sau 1 tiếng đồng hồ động viên, tư vấn, tìm cách để em giữ lấy người em yêu.

Em, lại là người tôi yêu.

Hic, như vậy nghĩa là sao?

Tôi thấy mình thật ngốc! Nhưng tôi biết làm gì hơn?

Đôi khi yêu một người, là phải để người ấy đi yêu một người khác...
Xem thêm…

Yêu thương trở lại

6:51 PM |

Chia tay để lại cho mỗi người những vết thương lòng,và có lẽ với tôi, vết thương ấy khá sâu, tôi đã yêu đơn phương sau chia tay gần năm năm. Khoảng thời gian ấy tôi sống trong hi vọng rồi thất vọng,tôi khóc rồi tự lau nước mắt. Tôi muốn nổ tung bởi những yêu thương kiềm nén trong lòng. Tôi đợi chờ tin nhắn của người ấy, đợi chờ những cuộc gọi mang đậm tính xã giao rồi lấy nó làm đông lực sống hàng tháng, tôi nhìn người ấy từ những góc khuất, lặng lẽ dõi theo...tôi từ bỏ công việc ổn định,vượt ngàn cây số quay về chỉ để nhìn thấy người ta trong vài năm... tôi khép mình với những mối quan hệ,tôi dập tắt mọi hi vọng nhen nhóm của những người con trai khác,tôi thấy nghẹt thở ,khó chịu tột độ khi đi bên cạnh ho...tất cả những điều đó không mang lại cho tôi hạnh phúc,nó kéo tụt tôi trở về với quá khứ,nó khiến tôi lạ lẫm trước thực tại,nó làm tôi bị chối bỏ... tôi đã từng nghĩ mình sẽ mãi mãi đi sau một con người,đã từng nghĩ sẽ chẳng thể thoát ra những vấn nợ tình duyên ,đã từng nghĩ tương lai sẽ như là hoang tưởng,bởi từng ngày,bóng dáng thân thương ấy vẫn hành hạ tôi. Rồi một ngày, anh bước vào cuộc sống của tôi. Bằng những tin nhắn lém lỉnh,nhẹ nhàng đến dễ chấp nhận, dần dần, tình yêu anh dành cho đã làm tôi rung động, dù ba năm chúng tôi chưa gặp lai. Lần đầu tiên trong đời, ngoại hình với tôi không còn quan trọng vì tôi đã yêu anh trước khi gặp mặt.....chúng tôi gặp nhau ngượng ngùng trong một ngày đầy mưa gió,tôi ướt sũng đợi anh nơi cổng trường.vừa lo sợ hai đứa sẽ thất vọng vì nhau,vừa run rẩy vì rét buốt...gặp nhau,đi chung ô, chúng tôi chỉ cười,thật may mắn,chúng tôi đã tìm thấy nhau... tôi đang hạnh phúc trong tình yêu thứ hai, tôi đã thoát khỏi những mặc định sai lầm. Tôi chợt nhận ra cuộc sống luôn có những đều kì diệu và tình yêu luôn lẩn khuất trong những mối quan hệ thông thường,hãy mở lòng để thấy cuộc đời này còn tươi đẹp biết bao.
Xem thêm…

Hạnh phúc có khi chỉ là ảo tưởng

6:48 PM |

Em thấy chán nản và không muốn cố gắng làm bất cứ một việc gì cả. Hãy chỉ cho em biết bây giờ em phải làm sao đây hả anh?


Gửi người em yêu! Mình quen nhau đã được bao nhiêu mùa thu rồi anh nhỉ?

Thời gian chưa đủ để gọi là dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để em có thể nhớ về anh.

Em biết người ta thường bảo quen nhau qua internet chỉ là ảo giác không bao giờ có thật để em phải chờ đợi anh cho đến tận bây giờ, nhưng em không tin điều đó lại là sự thật. Em hiểu một điều mình chỉ biết nhau qua webcam, qua hình ảnh và những cuộc nói chuyện, em không hề phủ nhận rằng mình chưa từng gặp nhau ngoài đời, em cũng chưa hiểu nhiều về anh và ngược lại anh cũng chưa biết nhiều về bản thân em. Nhưng…sự thật là em đã dành tình cảm cho anh. Đó không phải đơn thuần chỉ là nhớ mà còn là sự khao khát anh ạ.

Đã có nhiều nước mắt rơi vì những lúc nhớ anh nhưng không bao giờ được gặp mặt, rất nhiều lần em muốn quen lấy một người ở gần để được người ta chở đi chơi vào những ngày thứ 7, và để người ấy an ủi động viên mỗi khi em buồn, để em tựa đầu vào vai mỗi khi em mệt mỏi…nhưng em đã không làm như thế anh à.

Anh nói với em rất rất nhiều lần rằng “em hãy chờ anh trở về” và em cũng đã trả lời anh ngàn lần rằng “em sẽ chờ anh về với em”. Mình đã vạch ra cho tương lai quá nhiều dự định và kế hoạch và em trông chờ từng ngày anh trở về để cùng em thực hiện những kế hoạch đó.

Anh biết không? Em thực sự đã khóc rất nhiều, em nghĩ về anh và nghĩ tới ngày anh về Việt Nam để tìm gặp em và em thực sự cảm thấy hạnh phúc. Mỗi khi nhớ tới anh em lại mở máy tính và xem hình của anh, em xem đi xem lại và tự cười một mình vì em nghĩ lúc ấy anh đang ở gần bên em.

Nhiều lần nhớ tới anh em không ngủ được, em chỉ biết ngồi một mình trong bóng tối và…khóc. Anh có biết những đêm dài nhung nhớ đối với em khổ sở như thế nào không?

Rồi những buối tối cuối tuần những ngày lễ tết hay sinh nhật không có anh ở bên cạnh em đã tủi thân và buồn biết bao nhiêu. Em đã nói với anh rất nhiều lần rằng “em yêu anh”. Bao nhiêu hy vọng và tình yêu em dành hết cho anh. Em luôn mong chờ và nghĩ chắc chắn một điều anh sẽ trở về với em, mình sẽ cùng nhau đi du lịch, anh còn nói anh sẽ cõng em đi dọc trên bãi biển và mình sẽ trao cho nhau thật nhiều những nụ hôn của tình yêu, mình sẽ làm đám cưới và em sẽ là cô dâu thật tuyệt của anh, mình sẽ cùng nhau làm ăn và em sẽ sinh cho anh những đứa con thật xinh xắn thông minh và giống hệt bố mẹ nó… Anh thấy đấy bao nhiêu dự định mình đã cùng nhau bàn bạc và hy vọng sẽ sớm thực hiện được nó. Để em luôn trông chờ anh, để em luôn nghĩ về anh và yêu anh nhiều hơn. Em đã nghĩ khi anh về em sẽ luôn ở bên và chăm sóc cho anh, mình sẽ không bao giờ cãi nhau sẽ luôn yêu nhau không bao giờ xa nhau cả.

Thế rồi dần dần anh gọi điện và nhắn tin cho em ít hơn, một tuần, hai tuần, rồi một tháng, hai tháng anh không gọi cho em. Em đã gọi cho anh rất nhiều lần nhưng chỉ nhận được sự im lặng đáng sợ. Em đã thực sự thấy lo lắng, không biết anh có xảy ra chuyện gì không? Và em đã hoài nghi tình yêu mà anh dành cho em. Thời gian đó em đã sống trong tâm trạng lo lắng không yên, em đã khóc trong tuyệt vọng và em không biết làm gì nữa.

Cuối cùng thì anh cũng gọi cho em, anh nói anh bị một căn bệnh, anh phải ở lại điều trị và không thể về VN sớm như dự tính, lúc nào anh cũng phải ở bệnh viện một mình, anh bị sụt ký và rất mệt mỏi, lúc ấy em lo cho anh lắm, nhưng em không biết làm gì ngoài sự động viên anh cả. Em mong được nghe giọng nói của anh mỗi ngày nhưng anh nói anh không có đủ tiền để gọi cho em hàng ngày được vì anh còn phải để dành tiền để điều trị, em chấp nhận điều đó và càng thấy yêu thương anh nhiều hơn.

Thời gian trôi qua trong lặng lẽ, và anh cũng ít gọi cho em hơn, đến khi chờ đợi lâu quá em chủ động gọi cho anh thì lâu lắm anh mới bắt máy và nói anh sẽ gọi lại rồi cúp máy, sau đó thì anh không bao giờ gọi nữa. Cho đến một ngày gần đây có một số điện thoại bên đó gọi về tìm gặp em nhưng lạ thay đó lại là giọng của một cô gái, khi gặp em nói vài lời rồi vội vàng cúp máy thì em đã lờ mờ hiểu ra rằng đó là ai. Linh tính mách bảo em rằng đó không phải là chuyện bình thường nữa. Bao nhiêu nghi ngờ trong em cứ dồn dập đến. Em buồn. Em khóc. Và em tuyệt vọng. Em đã gọi điện nhưng anh không nhấc máy, em nhắn tin nhưng anh không trả lời và bao nhiêu nỗi hờn ghen cứ ấp ủ trong em. Em khóc tức tưởi, em giận anh ghê gớm.


Hôm nay là ngày mùng 4 tết âm lịch. Em ngồi một mình trong căn phòng này và viết cho anh những lời từ sâu thẳm con tim em. 11h11p: em nghe những bản hòa tấu nhẹ nhàng quen thuộc, ngồi nhớ đến anh và bỗng dưng em thấy sống mũi mình cay cay, tự trong khóe mắt hai hàng nước mắt cứ ứa ra không ngăn lại được. Em thất vọng. Vậy là bao nhiêu hy vọng đã vỡ tan trong sự dối trá. Bao nhiêu tình yêu và niềm thương nhớ bây giờ cũng trở thành vô nghĩa. Nước mắt nhạt nhòa rơi mãi trong đêm dài vô định để trái tim yếu mềm như muốn tan vỡ ra, em thấy nghẹn ngào đến khó thở khi nghĩ đến anh. Bao nhiêu suy nghĩ và nghi ngờ về anh cứ vây lấy em, em cố gạt chúng ra khỏi đầu để thấy mình thanh thảnh hơn nhưng càng cố gạt nó ra thì anh lại càng hiện ra trước mặt em rõ rệt hơn. Em cảm thấy tiếc nuối thời gian hạnh phúc đã qua. Đi ra ngoài đường nhìn thấy ai hao hao giống anh em cũng nhìn thật lâu. Em tự dày vò bản thân và em hay ngồi khóc một mình. Em thấy chán nản và không muốn cố gắng làm bất cứ một việc gì cả. Hãy chỉ cho em biết bây giờ em phải làm sao đây hả anh?
Xem thêm…

Người đã thay lòng sao ?

6:43 PM |

Cũng lâu rồi không ghé xe đạp đôi,ừ nhỉ mà ghé làm gì khi mà mình đang hạnh phúc, đâu cần tâm sự. Những điều hạnh phúc tốt đẹp thì muốn giữ cho riêng mình thôi...


Chỉ những khi lòng buồn cần 1 ai đó dù không quen biết cười nhẹ cũng còn cảm thấy còn 1 ai đó quan tâm...

Con người đúng thật ích kỷ và nhỏ nhen... cả chính tôi cũng vậy. Ngày mới yêu anh nồng nàn lắm, dù mới quen 8 tháng nhưng tôi đã nói tới 8 lần chia tay, nhưng tất cả anh đều không chịu, anh không muốn chia tay không muốn xa tôi. Vậy mà giờ đây anh lại nói chia tay đi mệt mỏi lắm rồi.
Cuối cùng anh cũng nói ra được tôi không biết là nên vui hay buồn đây vì 1 lý do tôi không thể liên lạc với anh nên mới gọi đến công ty của anh.
Đó có phải là lỗi lầm quá lớn, tôi đau đớn thất vọng, anh hết yêu tôi rồi sao? nước mắt tôi rơi, tôi cũng muốn xa anh, cũng muốn sống 1 mình, nhưng khó quá tôi không làm được, tôi yếu đuối đến bất lực, tôi ghét tôi quá, tôi muốn bỏ lại sau lưng tất cả. Mong rằng tôi đừng buồn,đừng khóc nữa, nhưng sao không được.
Tôi ngồi đây ghi những dòng này chỉ muốn hét lên, tôi khổ quá, tôi nhận thấy nơi anh sự lừa dối, nếu đúng như vậy anh la kẻ đáng khinh khi và không xứng đáng với tình yêu của tôi. tôi vẫn cố luôn biện hộ cho anh, rằng tôi sai nên anh mới nói ra những lời như thế... thôi các bạn ah đừng thương hại tôi luôn yêu thạt lòng mà đổi lại chỉ toàn là đắng cay, có lẽ tôi đã quá yêu, quá sai lầm nên mới bị vậy cứ cho là số tôi chẳng thể đón nhận 1 hạnh phúc vẹn nguyên. bây giờ dù rất đâu nhưng tôi vẫn hài lòng,bước qua nhiều nỗi đau tôi cũng cảm thây mình cứng rắn nhiều. 1 người buông tay 1 người ngã.... 1 người cất bước 1 người đau ..... 1 người ra đi 1 người khóc.... 1 người quay lưng 1 người buồn.... 1 người đang quên 1 người nhớ.... 1 người hạnh phúc 1 người đau..... 1 người ngồi đây lòng nhung nhớ....1 người ngồi đó tựa vai ai.....?
Xem thêm…

Em mà lẳng lơ, ối kẻ đa tình!

10:59 AM |

Đêm, hơi thở đang đều đều, cơ thể đang lều phều trôi vào giấc mộng. Chợt có tiếng rung rung khều khều từ cái điện thoại. Hé một mắt nhìn vào màn hình, là số của một Giai đã có vợ.
Xem thêm…

Yêu thật lòng mệt mỏi vậy sao ?

8:31 PM |

Những điều người con gái đó đòi hỏi ở bản thân tôi, tôi đều cố gắng làm cho được.

Tôi quen một người con gái trong một đám cưới người bạn thân tôi, ngày đầu tiên tôi tiếp xúc với người con gái đó tôi đã có cảm tình bởi vì tính cách của cô ấy. Sau 15 ngày tôi muốn tìm hiểu sâu hơn người con gái đó và người con gái đó chấp nhận cho tôi tìm hiểu mình. Và rồi tôi nhận ra tôi đã yêu cô ấy thât lòng sau chỉ có 30 ngày vì đó là người con gái tôi mong ước gặp lâu rồi. Với nhiều người đó là chuyện cười vì làm sao có thể yêu được một người trong thời gian ngắn như vậy! Tôi cũng không biết, tôi chỉ biết là trong tim tôi thì tôi đã yêu người con gái đó rồi.

Bạn bè tôi nói với tôi rằng đừng yêu quá thành thật như thế về sau tôi sẽ đau khổ thôi, nhưng tôi không nghe điều đó. Với người con gái tôi yêu tôi không lừa dối một chút nào, đó có thể là sự ngốc nghếch của tôi. Trong thời gian quen nhau tôi cố gắng làm cho người con gái tôi yêu có thể chấp nhận tôi, nhưng có thể vì tôi quá thành thật nên những tật xấu của tôi người con gái đó đều biết. Người con gái đó muốn tìm một người con trai đáng tin cậy để gửi gắm cuộc đời minh, có thể tôi không đáp ứng được điều đó, nhưng tôi như con thiêu thân lao vào lửa không biết đâu là giới hạn để dừng lại.

Những điều người con gái đó đòi hỏi ở bản thân tôi, tôi đều cố gắng làm cho được, tuy nhiên tôi cũng là một người lớn tuổi không thể không có suy nghĩ của mình, nên tôi muốn thật hiểu nhau rồi mới có thể nói chuyện trăm năm. Và rồi lời chia tay của cô gái đó đã đến với tôi. Tôi chấp nhận điều đó trong đau khổ, vì tôi không muốn níu kéo điều gì mà không thuộc về mình, tôi chỉ thấy thật là mệt mỏi khi tôi yêu thật lòng. Cảm giác khi dồn hết tình cảm vào một người rồi tan biến như bong bóng thật là đau đớn, khó chịu không nói nên lời được.

Bạn bè tôi nói tôi có mọi thứ cho một người con gái mơ uớc về một người con trai có thể gửi gắm cuộc đời, nhưng tôi thấy mình không có gì cả trong tình cảm của tôi. Thật là lãng nhách và mâu thuẫn phải không? Lý do người con gái đó từ chối tôi là vẫn có tình cảm với người yêu trước, và cố gắng yêu tôi nhưng không được. Tôi vô cùng chán nản. Tôi không phải là sự thay thế, tôi không cần người con gái đó cố gắng yêu tôi, tôi muốn tình yêu xuất phát từ trái tim của cô gái đó. Nhưng nói như vậy thôi, tôi có thể hiểu được đó chỉ là lý do để cô gái đó chia tay tôi. Còn lý do chân chính ư? Tại sao tôi phải chấp nhận những điều mà tôi khó có thể chấp nhận được. Tôi không thể chiều người con gái đó một cách thái quá việc gì tôi cũng phải nghe theo cả, tôi cũng là một người đàn ông và có suy nghĩ của mình.

Giờ thì kết thúc, đó có thể là điều tốt cho cả 2 người. Tôi đã, đang và sẽ đau khổ và khó thoát khỏi điều đó trong thời gian tới, vì tôi cảm thấy mệt mỏi cần có thời gian để cân bằng lại cuộc sống của bản thân mình. Còn người con gái đó có thể tìm được hạnh phúc đích thực của mình. Và tôi thật lòng cầu chúc cho người con gái tôi yêu tìm được hạnh phúc của mình!
Sưu tầm: Duy Khánh
Xem thêm…

Mình chỉ là người thứ 3

9:03 PM |
"Ước gì nó chưa xảy ra... thì tôi đâu phải thế này..... tôi phải làm sao?"

Tôi.... và em quen nhau qua mạng... rồi tôi gặp em... người con gái có khuôn mặt bầu bĩnh .. với đôi mắt to...

Chúng tôi đã có những phút giây hạnh phúc khi em về quê tôi... ngồi nhìn sao băng rơi vào tiết trời giá lạnh.. trao nhau những nụ hôn cháy bỏng nhất.... nụ hôn đầu đời.... của tôi gã trai chưa từng yêu, chưa biết thế nào là mùi vị của tình yêu.....

Để rồi tôi và em xa cách ... em về lại với phố thị.. về với người yêu của em đang ở đó... bỏ lại tôi 1 mình buồn lặng lẽ...

Rồi tôi cũng xuống phố thị... chúng tôi hẹn gặp nhau vào ngày Valentine. Tôi rất hạnh phúc vì được gặp lại em...


Nhưng tôi không hề biết rằng.. em đã chuẩn bị hết... và đó là lần gặp lại cuối cùng của tôi.. với em...

Em đã dành tặng tôi 1 món quà đắt giá... 1 lá thư kết thúc... em không muốn tiếp tục với tôi.... em muốn dừng lại... em muốn chọn 1 con đường an toàn là ở bên người em đã gắn bó 3 năm trời..

Em nói tôi quên em đi... nhưng e đâu có biết rằng... em đã xé nát trái tim tôi... tôi đã cho em tất cả ...

Em là 1 cô gái từng trải .. còn tôi thì hoàn toàn là non trẻ... cứ ngờ nghệch tin vào những gì em nói... để giờ đây tôi lại phải ôm 1 mối tình dĩ vãng... với những kỉ niệm mà có lẽ là tôi không quên được....

Tôi đã mất em.. 1 cuộc tình chóng vánh chưa đầy 1 tháng... em phải đi tiếp với người mà em đã gắn bó mấy năm trời... còn tôi chỉ là do em "say nắng'' mà đến vui chơi với tôi...

Rồi em dành cho tôi 1 mũi kim đâm thủng trái tim nhỏ bé đang thoi thóp với tình yêu say đắm.... em đã ra đi...

Tôi thật sự thất vọng.... thất vọng cho chính mình và cho em... ước gì nó chưa xảy ra... thì tôi đâu phải thế này..... tôi phải làm sao?

Sưu tầm: Duy Khánh
Xem thêm…