Em bên tôi trong những ngày gian khó nhất của thời sinh viên...Cái thời mà hai đứa cùng nhau vượt qua bao nhiêu gian khó của cuộc sống sinh viên xa nhà. Nhưng rốt cuộc...mọi chuyện lại không như mong muốn...em và tôi xa nhau khi cả hai đứa đều công việc đã ổn định sau khi ra trường. Tôi và em làm việc cùng một thành phố...nhưng dường như đã không còn có thể như trước đây nữa. Chia tay nhau nhưng tôi vẫn muốn bên e, chăm sóc e..ít ra là với tư cách một người bạn nhưng em lại không muốn thế...Điều đó khiến tôi đau lòng vô cùng. Cái lý do em đưa ra khiến tôi vô cùng khó hiểu: " Vì anh quá tốt...anh nên tìm kiếm hạnh phúc thật sự cho mình, tìm cho mình người con gái thuộc về anh, đem lại cho anh hạnh phúc - điều mà em không thể mang đến cho anh"...Em xa tôi vì tình cảm em dành cho tôi không thể nhiều hơn, điều đó khiến em cảm thấy bị dằn vặt..em có cảm giác như em đang lợi dụng tình cảm của tôi. Lúc mới chia tay tôi trách em nhiều lắm...nhưng giờ thì tôi đã hiểu...và chỉ biết cầu chúc hạnh phúc cho em. Nhớ lắm...Nhớ em, nhớ những bữa cơm có anh, có em và cả thằng út nữa. Nhớ mỗi chiều đi làm về...anh đi chợ, được tự tay nấu ăn, được chăm lo cho em...với anh đó là hạnh phúc thật sự. Nhưng có lẽ đúng như lời em nói...anh yêu em nhiều quá..có lẽ vì thế mà em phải chịu nhiều áp lực và chúng mình không thể đến được với nhau... Cũng nhớ lắm..trước kia...khi mỗi lần cuối tháng lĩnh lương..mình lại mua cho nhau nhưng món quà nhỏ...nhưng đó là cả tình cảm của hai đứa. Biết tin mình chia tay, bạn bè ai cũng bất ngờ...vì trong mấy đứa chơi chung từ thời đại học...anh và em là "cặp" có khả năng tiến xa nhất...Nhưng rốt cuộc...Bạn bè khuyên anh đừng buồn, nên gói hết tất cả nhưng kỷ niệm thuộc về em cho vào 1 góc...để có thể quên...Nhưng làm sao có thể hả em...khi với anh...em đã từng là 1 cái gì đó để anh cố gắng, để phấn đấu. Làm sao có thể khi cái áo anh mặt, cái lý anh uống nước, cái gối anh nằm...tất cả...tất cả đều gắn với ký niệm của hai đứa. Anh sợ..sợ phải một mình, sợ mình rảnh rổi..vì mỗi lức như thế..anh lại nhớ về em nhiều hơn... Giờ đây, điều duy nhất tôi có thể làm cho em...là cầu chúc hạnh phúc cho em... Người con gái tôi yêu...
Tác giả: Duy Khánh
Bình luận[ 0 ]
Post a Comment