Tháng 6, trên con đường rộng thênh thang của cuộc sống, vẫn chỉ là những hối hả, bon chen và xô bồ, đâu đó vẫn là những ngã rẽ, là đường tắt, nhưng em vẫn rảo bước qua, em sợ khi bước vào, sợ lại lạc đường, lạc lối đi về.
Có lẽ em không đủ dũng cảm để khám phá, hay em lại sợ ngã rẽ kia vĩnh viễn chẳng có lối ra, chẳng đến được nơi em cần đến. Tháng 6 về, như những năm qua với em chẳng có ý nghĩa, chỉ là tháng 6 này lòng em đau hơn và em tự mình dũng cảm bước ra khỏi cái vỏ bọc của mình hơn. Là tháng 6 đầu tiên em ở đất Sài Gòn chỉ để cố gắng gần một người và cũng có lẽ tháng 6 cuối cùng em được nói chuyện với người đó. Có phải vì con số 6 kia quá may mắn với em, có phải vì em sinh tháng 6, nên cô nàng song tử như em, đã chọn điểm đến là đây và kết thúc cũng chính tại đây. Với em, con số 6 may mắn.
Mùa mưa, mưa tháng 6, khi giữa cái khí tiết trời nắng nóng của Sài Gòn lại vô tình xoa dịu bởi những cơn mưa đầu mùa vội vã và xối xả. Em chạy xe, chẳng phải không kịp mua lấy cho mình một chiếc áo mưa, chẳng phải em vội vã đến độ không có thời gian mua cho mình chiếc áo mưa đó, chỉ là một lần thôi, em muốn tận hưởng cái cảm giác bất chợt kia. em đã đợi, đợi biết bao lâu rồi ấy nhi? Chỉ mong được một lần ai đó, đón em sau giờ tan tầm với một nụ cười hiển hiện thật bình dị trên khuôn mặt, với một chiếc nón bảo hiểm và nhẹ nhàng đội lên đầu em, sẵn sang nhường em chiếc áo mưa duy nhất mang theo vì cơn mưa bất chợt nào đó hay cái giây phút chúng ta tránh dưới mái hiên nhà cười hạnh phúc nhìn mưa rơi. em thích cái cảm giác được ai đó mắng em khi em không chịu trú mưa, ai đó lo lắng sợ em sẽ bệnh khi toàn thân ướt như chuột lột rồi sau đó lại cuống quýt chăm sóc em như chưa từng có gì xảy ra và như thường ngày vẫn làm.
Mưa ngừng nặng hạt, mưa làm cay cay khóe mắt, mưa khiến cho em yếu đuối, dẫu có khóc trong mưa cũng chẳng ai nhận ra. Bởi vì em cô độc, bởi vì ông trời biết em chỉ có một mình nơi xa này, vậy nên suốt những năm tháng qua em vẫn mạnh mẽ, vẫn tự mình bảo vệ mình, vẫn chống chọi được những khó khăn, những phút mềm lòng đôi khi tự nhiên xuất hiện trong cuộc sống. tháng 6, khi ai đó nói với em rằng tháng 6 sẽ rời đi, ừ thì là tháng 6 nhưng cớ sao lại là tháng 6? lại là con số 6 đó, con số gắn quá nhiều tới cuộc đời em,tới những phút giây may mắn, tới những con số báo danh trong thi cử,số thứ tự, những trò chơi bói toán hay những vụn vặt cuộc sống khác, vô tình hay hữu ý, số 6 đến với em tự nhiên nhất, đơn giản nhất như chính cá tính của em vậy.
Ảnh: Cô gái tháng 6
Ngày 18 tháng 6 năm ấy, giữa cái trời mùa hè oi bức, nắng nóng và gió lào, ở nơi miền quê đó em chào đời. em sinh vào giữa trưa, mọi người vẫn nói là giờ Ngọ. Bà nội em vẫn thường nhìn em và tấm tắc "rắn trưa nằm trong hang lè lưỡi, may mà sinh buổi trưa, sau này h mèo số sướng lắm đây " có lẽ em sướng thật, tuổi thơ trôi qua êm đềm giữa tình thương của ông bà, cô chú… em đầy đủ hơn so với chúng bạn cùng xóm. Và em may mắn, thừa nhận không phải người quá thông minh và khéo léo, cuộc đời, mỗi nơi em đến và đi đều gặp được người tốt giúp đỡ, giống như người ta vẫn thường nói "quý nhân phù trợ" là vậy đó. Cảm ơn vì em được là cô nàng tháng 6 may mắn đó
Năm học lớp 6, lần đầu tiên trong đời em biết cảm tình và ngưỡng mộ, bởi bạn đó học giỏi, chỉ là tình cảm trẻ con thôi. sau một năm dùi mài kinh sử, thần tượng trong mắt em bị sụp đổ, thành một tay thuốc lá phì phèo và học kém dần, hết cảm tình từ đó. Em của những ngày bé, trẻ con thôi, ngô nghê âm thầm ngưỡng mộ vì thần tượng của em đáng yêu và giỏi giang và bất chợt hụt hẫng và quên béng đi thần tượng đó khi hắn ta thay đổi. Con bé ngốc thuở đó, thật vô tư, cười thật tự nhiên trước tình cảm của mình và sẵn sàng khẩu chiến với kẻ đó không nhân nhượng.
Đơn phương 6 năm, có lẽ bởi quá may mắn, nên tình cảm chân thành đầu đời của em kéo dài tới 6 năm, quả thật không ai đoán được tương lai của mình, chắc bởi lẽ duyện số, nhưng dẫu sao cũng cảm ơn ông trời cho em gặp được một người mà em có thể dành tình cảm chân that lâu đến thế.là người duy nhất em nhận mọi sai lầm, là người duy nhất em nghe chửi mà vẫn thấy vui vẻ, là người em luôn tìm mọi cách để nói chuyện nhẹ nhàng nhất. Không phải tình cảm nhí nhố năm lớp 6 kia, cũng chẳng phải anh chàng đáng yêu như thuở kia, chỉ vì một người xấu xí, khó tính và nói chuyện trên trời, ghét em mà khiến em thích lâu đến lạ. Ừ thì thích cũng chỉ là thích thôi mà, chẳng bao giờ em hi vọng rằng mình sẽ được người con trai nào đó yêu thương thật lòng, nhưng với em còn sống được ngày nào trên thế gian này thì em sẽ thật lòng yêu thương một ai đó đến cùng và chân thành nhất.
Ảnh: Cô gái sinh tháng 6
26 tuổi vẫn mơ mộng, vẫn lãng mạn và bay bổng như trước đây thôi, vẫn một mình đi về và vẫn đợi "hoàng tử" xuất hiện để thực hiện mong ước thổi bánh sinh nhật cùng. 26 tuổi có lẽ nên tự mình thực hiện những mộng mơ, bắt đầu tiến trình chuẩn bị cho cái "tuổi già" liền kề, thôi đừng mong đợi nữa ngốc nhé, 26 tuổi rồi đó.vì em đợi quá lâu, vì em cứ ngốc cứ nghĩ rằng sẽ sớm thôi ai đó cùng em thổi nến bánh kem sinh nhật, ai đó sẽ tặng em hoa hồng, nên cứ đợi thế đó, đợi đến lúc em nghĩ có lẽ thôi, em sẽ tự mình làm tất cả những điều em mong, bởi em bản lĩnh mà, em đã gồng mình để bảo vệ mình suốt những năm tháng qua, em đã mạnh mẽ biết nhường nào khi em nghĩ mình yếu đuối, em đã gặm nhấm biết bao nỗi buồn và cô đơn khi ngày lễ tết người ta đi chơi, em đã tự mình đóng cửa an ủi mình khi biết cuối tuần chỉ mình em, em đã thật hãnh diện khi nói với người khác rằng em đang còn nhỏ đang đi học văn bằng 2 này bởi thi thoảng ai đó buột miệng nói “ cũng nhiều tuổi rồi sao không xem có ai được thì cưới đi“, là em con bé sục sôi ý chí quyết tâm sẽ học được văn bằng 2 và đến năm 30 tuổi rồi tính chuyện tiếp, ừ thì sao đâu chứ, là duyên mà.
Vậy là tháng 6 đã đến, tại sao ai đó lại chọn tháng 6 để rời đi, khi từ miệng ai đó nói ra chính là tháng 6, em đã giật mình, con số của em. vậy là từ những tháng qua, em đã chuẩn bị đón nhận giây phút không còn cơ hội được gặp lại ai đó nữa, đã quyết tâm không màng, không nhắn tin, không hỏi dù chỉ một câu và em đã làm được, cứ ngỡ em quên rồi chứ? Vậy mà những ngày cuối tháng 5 năm này, em lại nhắn tin để hỏi ai đó khi nào là rời đi, không trả lời, ừ đúng thôi có lẽ như thế là tốt cho em, có lẽ em không nên nghĩ đến khi mong ai đó thổi nến sinh nhật cùng em tháng 6 này. 6 năm thích một người ghét mình, có sao đâu miễn sao thích thì cứ thích, tạm biệt nhé, tháng 6 của 6 năm em sẽ nhớ, nhớ như một kỉ niệm vui thuở trẻ con hiếu kì, em bước vào tuổi già, tuổi trưởng thành rồi ai đó nhé, nhớ sống thật vui, cười thật nhiều bên cạnh người yêu thương,một lần cuối cùng chúc ai đó luôn hạnh phúc.
Còn em cô ngốc tháng 6, bắt đầu cuộc sống mới nhé, nhiều chuyển biến mới sẽ đến với em thôi. tháng 6 này và bắt đầu những tháng tiếp theo hãy bản lĩnh hơn, tự tin hơn, biết rằng tự ti quá lâu khiến em không còn tự tin để tiếp xúc với xung quanh, nhưng em sẽ cố gắng nhé. Ngày 18 tháng 6 chúc em sinh nhật vui vẻ, và chúc em hạnh phúc, vững bước thành công hơn trong cuộc sống sau này. cố lên!
Ps: chúc các bạn sinh nhật tháng 6 nhiều niềm vui, may mắn và thành công trong cuộc sống nhé.Và hi vọng sẽ không có cô nàng nào thiếu tự tin quá độ như tớ đây hí hí
Nguồn: Sưu tầm
Bình luận[ 0 ]
Post a Comment