Người đã thay lòng sao ?

6:43 PM |

Cũng lâu rồi không ghé xe đạp đôi,ừ nhỉ mà ghé làm gì khi mà mình đang hạnh phúc, đâu cần tâm sự. Những điều hạnh phúc tốt đẹp thì muốn giữ cho riêng mình thôi...


Chỉ những khi lòng buồn cần 1 ai đó dù không quen biết cười nhẹ cũng còn cảm thấy còn 1 ai đó quan tâm...

Con người đúng thật ích kỷ và nhỏ nhen... cả chính tôi cũng vậy. Ngày mới yêu anh nồng nàn lắm, dù mới quen 8 tháng nhưng tôi đã nói tới 8 lần chia tay, nhưng tất cả anh đều không chịu, anh không muốn chia tay không muốn xa tôi. Vậy mà giờ đây anh lại nói chia tay đi mệt mỏi lắm rồi.
Cuối cùng anh cũng nói ra được tôi không biết là nên vui hay buồn đây vì 1 lý do tôi không thể liên lạc với anh nên mới gọi đến công ty của anh.
Đó có phải là lỗi lầm quá lớn, tôi đau đớn thất vọng, anh hết yêu tôi rồi sao? nước mắt tôi rơi, tôi cũng muốn xa anh, cũng muốn sống 1 mình, nhưng khó quá tôi không làm được, tôi yếu đuối đến bất lực, tôi ghét tôi quá, tôi muốn bỏ lại sau lưng tất cả. Mong rằng tôi đừng buồn,đừng khóc nữa, nhưng sao không được.
Tôi ngồi đây ghi những dòng này chỉ muốn hét lên, tôi khổ quá, tôi nhận thấy nơi anh sự lừa dối, nếu đúng như vậy anh la kẻ đáng khinh khi và không xứng đáng với tình yêu của tôi. tôi vẫn cố luôn biện hộ cho anh, rằng tôi sai nên anh mới nói ra những lời như thế... thôi các bạn ah đừng thương hại tôi luôn yêu thạt lòng mà đổi lại chỉ toàn là đắng cay, có lẽ tôi đã quá yêu, quá sai lầm nên mới bị vậy cứ cho là số tôi chẳng thể đón nhận 1 hạnh phúc vẹn nguyên. bây giờ dù rất đâu nhưng tôi vẫn hài lòng,bước qua nhiều nỗi đau tôi cũng cảm thây mình cứng rắn nhiều. 1 người buông tay 1 người ngã.... 1 người cất bước 1 người đau ..... 1 người ra đi 1 người khóc.... 1 người quay lưng 1 người buồn.... 1 người đang quên 1 người nhớ.... 1 người hạnh phúc 1 người đau..... 1 người ngồi đây lòng nhung nhớ....1 người ngồi đó tựa vai ai.....?
Xem thêm…

Lòng người là giấy

6:42 PM |
Lòng người là giấy 'Lòng người ta là giấy, chứ không phải vàng đá'. Là giấy nhưng sao người ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời? Tôi muốn được kể một câu chuyện: Chuyện xưa kể rằng, có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ, thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ, đạo sĩ đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa khuất của thiếu phụ. Ngán thay, trước khi chết có trăn trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của mình mong đợi. Người đạo sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăng trối lại rằng hãy giữ quan tài đủ bảy bảy bốn chín ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời. Một ngày kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ ba ngày sau, người vợ đạo sĩ đã ăn nằm với người học trò. Được bảy ngày sau, người học trò lăn ra ốm. Bệnh ngày một nặng. Mới nói với người vợ đạo sĩ rằng, ta mắc phải bạo bệnh, chỉ có ăn óc người mới khỏi được. Người vợ liền lấy vồ, bật nắp quan tài định đập vỡ đầu xác chết để lấy óc cho nhân tình ăn. Nào ngờ, vừa bật nắp quan tài thì vị đạo sĩ tỉnh lại. Người thiếu phụ quay lại thì chàng trai trẻ đã biến mất tự khi nào. Mới hay, đó là do phép thuật phân thân của người đạo sĩ cao tay. Người vợ xấu hổ quá, mới tự tử mà chết. Người đạo sĩ đó là Trang Chu (còn gọi là Trang Tử), cũng là một hiền triết của phương Đông chúng ta. Câu chuyện đó, câu chuyện "vợ thầy Trang Chu" lưu truyền gần hai nghìn năm để chê cười cái gọi là "lòng dạ đàn bà". Ngày nay, lại có chuyện anh đảng viên nọ sau khi "hoàn thành kế hoạch" (hai con), mới giấu vợ đi đình sản. Người vợ thì lại muốn sinh thêm con cho vui cửa vui nhà nên "tích cực cố gắng" mà mãi không thấy "kết quả". Người chồng vẫn giấu vợ, thậm chí bởi vì cái khoản đình sản kia không ảnh hưởng đến khả năng đàn ông của anh, nên anh lại còn làm ra vẻ hăng hái "phụ giúp" vợ mình. Thế rồi, một hôm người vợ vui vẻ thông báo những "nỗ lực cố gắng" của hai vợ chồng đã có "kết quả tốt đẹp", cô đã có thai ba tháng. Choáng váng, nhưng người chồng giấu đi để đi "kiểm định lại". Kết quả biểu đồ của anh là 0%. Cuộc tiểu phẫu đình sản đã thành công tốt đẹp. Ấy, cái câu chuyện thời nay cũng đang nói đến cái lòng dạ con người... Lại có người lấy email giả, để chính mình chat và "thử lòng" người chồng mà mình hết mực thương yêu. Để đến khi anh ta trở nên lạnh nhạt tình cảm vì cho rằng người vợ thiếu tin tưởng tình yêu của mình. Rồi lấy bạn gái của mình để thử chồng, và rước đau khổ vào mình khi người chồng chẳng "trước sau như một". Còn bao nhiêu câu chuyện trớ trêu nữa mới đủ để chúng ta hiểu rằng, lòng người ta là giấy, chứ nào đâu phải vàng đá... Vì là giấy, nên sao ta cứ nghĩ là vàng để đem đi thử lửa? Đến lúc cháy mất rồi lại thất vọng lòng dạ bạc đen? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy, nên cái cần và nên làm là chúng ta phải nâng niu, giữ gìn cho nhau để tránh khỏi nắng mưa của cuộc đời? Sao ta không hiểu rằng, bởi là giấy nên đẹp xấu là do ta vẽ nên, tốt lành là do ta viết nên mà thù hận cũng là ta đặt bút. Sao ta không viết lời hay, vẽ lấy bức tranh yên bình để xây dựng, gìn giữ cái hạnh phúc mong manh của gia đình? Tôi chẳng cho cách làm của thầy Trang Chu là hay, tôi chẳng cho người đảng viên kia là không có lỗi. Tôi cũng chẳng ủng hộ việc thử lòng của các chị thời nay với email và các phương tiện khác. Thời gian thì trôi đi, nhưng lòng người thì vẫn vậy thôi, vẫn là giấy. Mà đá cũng mòn, vàng cũng phai, huống hồ là giấy... Người ta, cùng là một người, sao có lúc nhân từ đáng yêu, lại có lúc cay nghiệt thế? Ấy bởi ai cũng có hai mặt tốt xấu trắng đen lẫn lộn. Là những người thề non hẹn biển với nhau, cam kết gắn bó với nhau để xây dựng tổ ấm của mình, tôi thiết nghĩ việc nên làm là mang cái mặt tốt ra để đối đãi với nhau. Lấy mặt trắng mà đối đãi với nhau (phu phụ tương kính như tân - vợ chồng kính nhau như khi còn mới). Đó mới là cái kế vạn toàn. Chứ nếu cứ mang cái mặt trái để đối đãi với nhau, mang cái xấu để dành cho nhau, như thế thì đồng sàng mà dị mộng, người hiền lành mà đối xử với nhau như trộm cướp. Cái đó gần với sự tan vỡ lắm. Ai ơi, nếu còn thương nhau, chớ có thử lòng nhau. Và hãy hiểu, lòng con người là giấy. Ai không động lòng trước một cử chỉ ân cần? Ai vô cảm bởi một lời khen? Ai vắng nhau lâu ngày mà không hề ham muốn? Chẳng phải lòng mình cũng vậy ư? Vậy nên, nâng niu bao nhiêu vẫn chưa đủ. Một chút nghi kỵ đã là thừa.
Xem thêm…

16 lợi ích khi không có người yêu ...

6:14 PM |

Tình yêu vô cùng kỳ diệu, yêu và được yêu là điều khiến ai cũng cảm thấy hạnh phúc, nhưng cuộc sống độc thân lẽ nào lại cảm thấy buồn chán? Theo các chuyên gia tâm lý đánh giá, các bạn gái sẽ có 16 lợi ích khi không có người yêu đấy! Bạn có tin không?

1. Cuối tuần có thể yên tâm ngủ nướng, không cần thiết phải chuẩn bị cho buổi hẹn hò.

2. Buổi sáng không cần trang điểm, cũng không cần lo lắng bạn trai sẽ bỏ rơi mình.

3. Có thể tự do nhìn ngắm các anh chàng đẹp trai trên đường, đồng thời biến thẩm mỹ của mình bắt kịp trào lưu.

4. Tuổi thọ kéo dài khi bạn không phải là thùng trút giận của của đàn ông.

5. Có thể tự do treo các bức ảnh thần tượng của riêng mình.

6. Có thể tự do phát triển hoạt động bên ngoài không cần lo lắng đến nét mặt khó chịu của người bạn trai.

7. Có thời gian lướt web tìm kiếm tri thức, không cần lo lắng ai đó cướp quền lên mạng của mình.

8. Tiết kiệm tiền bạc, không cần lo lắng sắm sửa quần áo cho mình và cho bạn trai.

9. Tiết kiệm thời gian cho riêng mình, không cần bỏ ra mỗi tuần mấy ngày đi chơi cùng người yêu.

10. Tiết kiệm phí điện thoại, không cần lo lắng đến đau đầu vì tiền chi cho điện thoại mỗi khi đi công tác.

11. Không tốn “nước bọt”vì suốt ngày phải hỏi “anh yêu em không”hoặc dành cho đối phương câu nói “em yêu anh”.

12. Có nhiều thời gian rỗi bên cạnh cha mẹ, không cần lo lắng khi người yêu oán trách “người em yêu nhất tại sao không phải là anh”.

13. Có thể tùy ý cùng bạn bè, chị em tán chuyện, hát hò suốt đêm mà không cần lo lắng thái độ của đối phương.

14. Có thể chuyên tâm cho công việc hoặc học tập để hướng tới một tương lai tươi sáng.

15. Có thể mở rộng tầm mắt quan sát thế giới này, chứ không đơn giản chỉ tập trung ánh mắt ở một người nào đó.

16. Có thể tự do gặp người khác phái, cùng họ đi ăn cơm, xem phim, dạo phố chuyện trò...
Sưu tầm: Duy Khánh

Xem thêm…

Có lẽ ...

5:04 PM |

Từ khi em qua cuộc đời, từ khi em yêu một người
Nhìn em bao nhiêu nụ cười, với nhiêu mơ ước cùng niềm vui mới
Mùa đông qua đây muộn màng, mùa đông ra đi vội vàng
Làm sao ta yêu nồng nàn, khi niềm mơ ước vội tan

Ngày em quay gót xa rời, ngày không có nắng bên đời
Ngày em ko nói được lời với anh vì niềm đau tới
Làm sao anh sống cho vừa, làm sao em biết mong chờ
Làm sao cho tim thôi bơ vơ, từng nhịp tim không ước mơ...

Nếu lỡ em quên, em quên một người
Nếu lỡ em xa, em xa thật rồi
Hãy sống cho em tình yêu ngập tràn muôn lối

Và…

Có lẽ anh không quên em một người
Có lẽ anh không yêu em một đời
Có lẽ anh quên, cũng có lẽ anh yêu em hoài... 

Từ khi em qua cuộc đời và từ khi em yêu một người, một người mà a biết cũng giống a, người iu em nhưng đâu biết khi em cười là em đang muốn tìm nguồn vui mới thôi. Ôi chắc chỉ có những gã khờ như anh mới tin rằng với anh em đang thật lòng. Hi nhưng anh ơi những kẻ giống anh ơi em đang như chú bướm đó vờn mây vờn gió trong đó có cả các gã khờ như anh.

Làm sao anh sống cho vừa ........... 

Làm sao cho tim thôi bơ vơ ..........

Giờ anh biết sống sao nhỉ ? Vẫn yêu vẫn nhớ nhưng a biết em làm gì biết mong chờ nó có cảm giác thế nào đâu ? Làm sao em biết giờ này chính giây phút này đây từng nhịp tim anh không còn biết ước mơ gì về tương lai về tình cảm anh giành cho em.

Em ạ nếu lỡ em quên, em quên một người thì em hãy xa, xa thật xa và sống cho tình yêu ngập tràn muôn lối em qua em nhé. Nhưng hãy luôn nghĩ rằng ở nơi nào đó rất xa anh vẫn không hề quên em, quên hình bóng ấy, hình bóng nhỏ nhắn vẫn luôn vui đùa bên anh mỗi lần chúng mình cùng dạo bước trên những con đường quen, những góc phố chúng mình đã qua, những quán cafe chúng mình ngồi cùng nhâm nhi để cảm nhận vị đắng vị chua của từng giọt cafe hay sinh tố của vị sữa ngọt ngào như TY đôi lứa. Nhưng em ơi mâu thuẫn quá có lẽ anh không, không thể yêu em một đời được. Có lẽ anh nên quên nên quên hết tất cả về em, về một thời mê đắm. Nhưng với anh nó thật khó khăn em ạ với anh: "Có Lẽ, Có Lẽ anh yêu, anh yêu em hoài" như lời bài hát đó.
Sưu tầm: Duy Khánh
Xem thêm…

Em mà lẳng lơ, ối kẻ đa tình!

10:59 AM |

Đêm, hơi thở đang đều đều, cơ thể đang lều phều trôi vào giấc mộng. Chợt có tiếng rung rung khều khều từ cái điện thoại. Hé một mắt nhìn vào màn hình, là số của một Giai đã có vợ.
Xem thêm…